Ngôi nhà của Matriona - Alexander Solzhenitsyn (NGUYỄN VĂN SON DỊCH THUẬT)
Tình trạng: Còn hàng
Mã sản phẩm: Solzhenitsyn1
Tác giả: Alexander Solzhenitsyn
Nhà xuất bản: TRẺ
Năm xuất bản: 1974
1.200.000 đ
Giao hàng toàn quốc
Sách gốc
Thông tin chi tiết
Trong lịch sử văn học và xã hội Nga, Aleksandr Solzhenitsyn là một nhân vật lớn và vì thế, cũng rất phức tạp. Những đoạn trường mà ông đã nếm trải cũng như những vinh quang mà ông đã có vừa mang tính khu biệt, vừa mang những nét điển hình cho cả một thời đại ở đất nước bao la, hùng hậu nhưng luôn luôn bị chọn làm nam châm hấp thụ tất cả những mâu thuẫn lớn lao của nhân loại.
Bi kịch trong số phận của Solzhenitsyn là ở chỗ, trong phần lớn cuộc đời mình, ông luôn là người không hợp thời và vì thế, đã vừa không hữu dụng cho tổ quốc mình, vừa dễ bị những đối thủ của dân tộc Nga lợi dụng với những mục đích hiển nhiên không nhằm mang lại phúc lợi trước hết cho dân tộc Nga.
iống như nhiều căn nhà gỗ khác ta đọc được trong văn học Nga, ngôi nhà của cụ bà Matryona là những tầng ký ức, không chỉ lưu lại kỷ niệm của các thế hệ sống qua, mà còn là lớp trầm tích văn hóa dày theo các biến động lịch sử. Một ngôi nhà có thể kể lại đời sống nông dân Nga từ trước cách mạng, rồi thuở nông trang, những sinh hoạt thời Xô viết. Trong ngôi làng - xã hội Xô viết thu nhỏ đó cũng có những người phụ nữ tị hiềm, những mugich nát rượu, và có cụ bà Matryona Vasilyevna – một nguyên mẫu đời thật ở làng Talnovo, miền Vladimir cổ kính, đã cho Solzhenitsyn nương náu.
Đó là một bà lão khốn khổ, "ngốc nghếch, thích làm việc không công cho thiên hạ, chẳng tích cóp được gì, không màng đến trang phục, chẳng buồn sắm sửa, không được thông cảm và bị chồng ruồng bỏ", nhưng sống nhân hậu, chan hòa, trọng lẽ công bằng. Nói về bà Matryona, Tổng biên tập tạp chí Thế giới mới A. Tvardovsky, khi cho đăng truyện ngắn này, đã ví von Matryona như "một Anna Karenina quê mùa": "Matryona ít học, chỉ là một người lao động giản dị, nhưng thế giới tinh thần của bà được phú cho những phẩm chất mà ta có thể trò chuyện với bà như với Anna Karenina" (sự ví von phần nào còn có lẽ vì cái chết cũng không kém bi thảm của Matryona).
Solzhenitsyn hoàn tất truyện ngắn này năm 1959, nhưng phải đến 20-1-1963 tác phẩm mới được in trên tạp chí Thế giới mới. Trong tập I của Toàn tập Solzhenitsyn, Ngôi nhà của Matryona được giới thiệu cùng các truyện ngắn khác như Trường hợp tại nhà ga Kochetovka, Bàn tay phải, Vì lợi ích công việc và các đoản văn.
Nếu quyết định trao cho A. Solzhenitsyn Nobel văn chương 1970 căn cứ trên "sức mạnh đạo đức mà ông đã nối tiếp truyền thống lâu đời của văn học Nga", thì các truyện ngắn này là những minh họa. Các nhân vật chính trong các truyện ngắn, dù là một nông dân ít học hay một bệnh nhân hấp hối, một sĩ quan mẫn cán hay một hiệu trưởng chất phác, đều mang những dằn vặt trần thế: trăn trở thiện ác, danh dự, lẽ công bằng trong cuộc sinh tồn.
Chất suy tư chảy như một mạch ngầm qua các đoản văn, với thiên nhiên Nga đầy những sắc màu tương phản: tĩnh lặng và thanh khiết, giận dữ và khốc liệt. Từng khúc gỗ, từng bóng nước, mỗi cơn dông đều có thể nhắn gửi và thức tỉnh.
Để khi tuổi già hằn nếp, mỗi con người lưu giữ cả một kho báu hồi ức không ai có thể tước đoạt... Quả chuông thành Uglich, nhà thờ bên dòng Oka, tháp chuông Kalyazin… các di tích bị phá hủy do thời gian, vì binh biến, hoặc bởi sự u mê… có khi vọng lại trong văn Solzhenitsyn vỏn vẹn một nốt thăng trần tục (Chuyến đi xuôi dòng Oka).
A. Solzhenitsyn đã gọi Matryona là một người đạo hạnh - "mà nếu thiếu những con người ấy thì chẳng làng mạc nào, chẳng thành phố nào, thậm chí cả thế gian này, có thể tồn tại được".
(*) Dịch giả Phạm Ngọc Thạch, NXB Phụ nữ, 2022