Sách Bảo Khang Logo
Mua sách tại nhà 0969427661
Giỏ hàng 0
Thương nhớ mười hai - vũ bằng
Thương nhớ mười hai - vũ bằng
Thương nhớ mười hai - vũ bằng
Thương nhớ mười hai - vũ bằng
Thương nhớ mười hai - vũ bằng
Thương nhớ mười hai - vũ bằng
Thương nhớ mười hai - vũ bằng
Thương nhớ mười hai - vũ bằng
Thương nhớ mười hai - vũ bằng
Thương nhớ mười hai - vũ bằng

Thương nhớ mười hai - vũ bằng

Tình trạng: Còn hàng

Mã sản phẩm: vubang1

Tác giả: vũ bằng

Nhà xuất bản: NGUYỄN ĐÌNH VƯỢNG

Năm xuất bản: 1972

4.000.000 đ

Số lượng

Giao hàng toàn quốc

Sách gốc

Gọi điện để được tư vấn: 0969427661

Thông tin chi tiết

Thương nhớ mười hai là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất khi viết về Hà Nội của nhà văn Vũ Bằng. Trong “Thương nhớ mười hai”, Vũ Bằng viết về “mười hai cuộc đổi thay tiết trời, mười hai sự rung động uyển chuyển của năm tháng, của chim muông, của sắc đẹp, của hoa lá, của thương yêu, tình tứ” (Tự ngôn). Không chỉ đầy ắp những cảnh, những tình đắm đuối thiết tha, không chỉ duyên dáng và ý nhị kể biết bao câu chuyện về ẩm thực, thú vui, phong tục của miền Bắc, tùy bút này còn là một điển hình cho phong cách Vũ Bằng, đặc biệt với việc sử dụng câu từ tiếng Việt trong sáng, uyển chuyển, đầy nhạc tính. Một tùy bút đẹp như mơ.

Vũ Bằng viết “Thương nhớ mười hai” hơn một thập kỷ, từ tháng Giêng năm 1960 đến cuối năm 1971, trong căn nhà nhỏ ở Sài Gòn. Từ ngày rời Hà Nội năm 1954, ông chưa từng quay lại. Nửa đời xa quê hương, xa gia đình, xa người vợ tào khang, nhà văn viết chỉ dựa vào ký ức và mộng mơ về ngày cũ. Nửa đời người, Vũ Bằng sống trong nỗi sầu tương tư cố lý chưa bao giờ vơi ngớt.

“… Tôi ghi lại “Thương nhớ Mười Hai” không nhằm mục đích gì cao rộng, chẳng qua chỉ là đánh dấu những ấn tượng hiện ra trong trí óc những buổi mây chiều gió sớm, “sầu biệt ly vơi sáng đầy chiều” thâu nhận được trong khi lạc bước trên những nẻo đường chật ních những người bận rộn bên cạnh những ngoại kiều ăn mặc như phường chèo, nói “líu lô buồn nỗi khó nghe”!
Ới những người thiên lý tương tư! Nếu bất ngờ những dòng sau đây có lạc vào tay bạn, mà thấy nói được lên một mối cảm hoài của bạn vẫn chất chứa ở bên lòng, thế là kẻ viết bài này lấy làm mãn nguyện lắm rồi.
Đời mà có một người vui cái vui của mình, buồn cái buồn của mình chẳng là đủ rồi sao? Có tâm sự trong lòng, lặng nhìn nhau không nói mà cùng cảm biết, thế chẳng là đủ rồi sao?
Thôi, bây giờ mặc cho ngòi bút đưa đi, đến đâu hay đó…”.
- Trích Tự ngôn
Thương nhớ Mười Hai | Vũ Bằng | Nguyễn Đình Vượng | 1972

Sách cùng danh mục